Xuất phát điểm của tôi: Sinh viên ngành tiếng Nhật

Hồi đại học, tôi học chuyên ngành tiếng Nhật.
Không biết code, không hiểu API là gì, càng không biết công ty IT làm gì.
Tôi chỉ biết: tôi thích văn hoá Nhật, và muốn làm việc trong môi trường chuyên nghiệp.


Điểm ngoặt: đi thực tập ở công ty IT Nhật

Năm 3, tôi tình cờ thực tập ở một công ty IT Nhật tại Việt Nam.
Tôi được giao nhiệm vụ phiên dịch trong cuộc họp dự án. Ban đầu chỉ là ghi chú, dịch đơn giản – nhưng sau đó tôi bắt đầu:

  • Nghe được quy trình xử lý nghiệp vụ
  • Ghi chú được những flow logic đơn giản
  • Dần dần hiểu cách họ phân tích yêu cầu

Tôi phát hiện: “À, hóa ra mình không cần biết code, nhưng nếu mình hiểu logic và nói lại được với team thì cực kỳ hữu ích.”


Tôi bắt đầu học thêm những gì?

Không có ai ép – nhưng tôi tự đặt mục tiêu:

  • Tìm hiểu API là gì, học cách gọi API bằng Postman
  • Học SQL cơ bản – chỉ cần biết viết SELECT và JOIN là đủ bắt đầu
  • Ghi chú lại các mẫu câu thường dùng trong họp, email, xác nhận spec

Tôi cũng xin tham gia các buổi họp confirm yêu cầu, training nội bộ, và đọc lại tài liệu spec của dự án cũ.


Sau 1 năm: Tôi được đề cử làm BrSE junior

Tôi vẫn chưa giỏi kỹ thuật, nhưng tôi:

  • Hiểu nghiệp vụ tốt hơn các bạn dev junior
  • Giao tiếp trôi chảy với khách hàng Nhật
  • Có thể viết lại yêu cầu theo format của công ty

👉 Và tôi trở thành BrSE phụ trách sub-system nhỏ, rồi từ đó tiếp tục học lên.


Bài học tôi rút ra:

  • Xuất phát điểm không quan trọng – cách bạn bù kỹ năng mới là thứ quyết định
  • Nếu bạn học tiếng Nhật, đừng ngại học kỹ thuật – chỉ cần hiểu nguyên lý
  • Nếu bạn giỏi tiếng nhưng chưa tự tin → hãy bắt đầu từ vị trí communicator

Kết luận

Tôi không phải là ví dụ xuất sắc nhất. Nhưng nếu tôi – một người học tiếng Nhật, không giỏi toán, không biết code – có thể làm BrSE, thì bạn cũng có thể.

Chỉ cần:

  • Biết mình thiếu gì
  • Dám bước ra vùng an toàn
  • Và kiên trì tích luỹ kỹ năng từng chút một

Bài tiếp theo: Tự học lập trình & công nghệ nền tảng cho BrSE →