Tôi bắt đầu từ con số 0
Mình từng là một kỹ sư backend đúng nghĩa – suốt ngày gõ code, gõ lệnh, sống với terminal. Tiếng Nhật? Không một chữ. Thậm chí bảng chữ cái còn chưa biết.
Vậy tại sao mình lại bắt đầu học?
Có cơ hội… nhưng không sẵn sàng
Ngày đó, công ty mình có khách hàng Nhật mới. PM hỏi mình:
“Bên Nhật cần người trao đổi trực tiếp. Em có muốn thử không?”
Mình rất muốn. Nhưng không biết tiếng. Và mình đã phải lùi lại một bước.
Khoảnh khắc đó ám ảnh mình khá lâu – mình đã bỏ lỡ một cơ hội, không phải vì thiếu kỹ năng lập trình, mà vì thiếu… ngôn ngữ.
Mình muốn hiểu khách hàng hơn – không qua “filter”
Trong những lần họp có phiên dịch, mình bắt đầu nhận ra:
- Khách Nhật nói rất nhiều, nhưng người dịch chỉ tóm tắt vài câu
- Những sắc thái như do dự, ẩn ý, mình không hề cảm nhận được
- Mình không dám trao đổi trực tiếp, vì sợ nói sai
Mình bắt đầu học không phải vì muốn đậu JLPT, mà vì muốn nghe hiểu tận tai những gì khách hàng thực sự nói.
Và rồi, mình quyết định nghiêm túc học
Mình bắt đầu từ hiragana mỗi sáng trước khi đi làm, rồi từ vựng bằng flashcard, rồi cấu trúc câu từ các video Youtube.
Mình không bỏ công việc kỹ sư – nhưng mình đã xác định rõ:
“Tôi học tiếng Nhật không phải để thi, mà để mở cánh cửa mới trong sự nghiệp.”
Kết luận
Động lực học tiếng Nhật của mỗi người khác nhau. Với mình, đó là:
- Cơ hội thực sự đến, nhưng mình chưa sẵn sàng
- Mong muốn trao đổi trực tiếp, không qua người thứ ba
- Cảm giác bản thân có thể làm được nhiều hơn – nếu biết thêm một ngôn ngữ
Đó là nơi hành trình bắt đầu.
👉 Trong bài tiếp theo, mình sẽ chia sẻ cách mình vượt qua N3 và N2 khi vẫn đi làm full-time. Stay tuned!